Đời vắng em

Đời vắng em
Tôi chạy về gục trong căn phòng nhỏ Em đi rồi, Em! Bên ấy, sau đại dương Ngàn trùng núi, ngàn trùng mây ngăn cách Đời vắng em, đất lạnh không em! Trời vẫn xanh màu áo thiên thanh



(Ảnh: Trần Bảo Toàn)





ĐỜI VẮNG EM

(Nguyễn Phương Thủy)

 

Tôi chạy về gục trong căn phòng nhỏ

Em đi rồi, Em! Bên ấy, sau đại dương

Ngàn trùng núi, ngàn trùng mây ngăn cách

Đời vắng em, đất lạnh không em!

Trời vẫn xanh màu áo thiên thanh

Nắng vẫn vàng màu khăn em khoác

Gió vẫn ngạt ngào thơm mái tóc

Em gội đầu, hoa bưởi ngát một vườn trăng!

Hết rồi!

Nắng tắt, đêm buông

Em đã đi

Bình minh không về nữa.

Tôi một mình

Bóng tối đơn côi

Tôi gửi tình vào mắt lạ chốn xa xôi

Ngắm em yêu trong dòng người hối hả

Tôi xé mình tan, biển chát mặn mòi

Du ngọn sóng cồn về ôm gót nhỏ

Một ly rượu đầy,

nhòe đêm

chan chứa đắng

Nào nâng!

Gió hãy nhặt hồn tôi

về nơi em thức giấc

Trái tim tôi muốn dừng

đau nhức

Giọt máu cuối cùng bốc tựa men say.

Thương rượu ngon vốn sum vầy bè bạn

Nay lẻ loi cạn giọt với tình

Thương những người vì em đắm đuối

Nay cồn cào

Hấp hối như tôi!

 

06/08/2023