Dòng sông quê mẹ

Dòng sông quê mẹ
Cho con một lần trở về quá khứ Dòng sông quê tràn nỗi nhớ mênh mang Sóng chiều lơi khỏa nhẹ ánh nắng vàng Câu ví dặm bên hàng dương chiều muộn

 


 

Cho con một lần trở về quá khứ 

Dòng sông quê tràn nỗi nhớ mênh mang 

Sóng chiều lơi khỏa nhẹ ánh nắng vàng 

Câu ví dặm bên hàng dương chiều muộn

 

Cho con được ngắm hoàng hôn buông xuống 

Ngắm mây trôi bên cạnh bóng trăng gầy

Đẹp làm sao ơi cái tuổi thơ ngây 

Chùm khế ngọt trốn thầy đi hái trộm

 

Mẹ bắt được, “cô hôm nay bị ốm 

Lớp của con được về sớm mẹ ơi”...

Sông tuổi thơ êm ả chẳng ngừng trôi 

Tắm mát cả một thời còn ngây dại 


Ôi sông quê bên đời con trôi mãi 

Dẫu xa rồi vẫn khắc khoải nhớ thương 

Kỷ niệm xưa, kí ức dưới mái trường 

Con đò nhỏ vấn vương chiều bến đợi 


Trăng có về bên sông cho ta gởi 

Chút hương thầm bông bưởi trắng thanh tao 

Kí ức ngày xưa quá đỗi ngọt ngào 

Sông quê mẹ chảy vào thơ con viết 


Thiên Lý