Em có nhớ

Em có nhớ
Em có nhớ những buổi chiều lộng gió Nhìn mây bay nhuộm tím phía chân trời Quên và nhớ giữa hai chiều hư thực Đêm xuống lâu rồi, thấy khuyết một vầng trăng

(Ảnh: Pixabay)


EM CÓ NHỚ

(Lương Duyên Thắng)

 

Em có nhớ những buổi chiều lộng gió

Nhìn mây bay nhuộm tím phía chân trời

Quên và nhớ giữa hai chiều hư thực

Đêm xuống lâu rồi, thấy khuyết một vầng trăng

Em có nhớ khoảng sân trường đầy nắng

Chiều cuối thu, lá bàng đỏ rụng đầy

Trong yên lặng, hai đứa mình cùng thấy

Nhánh phượng hồng sót lại giữa mênh mông

Em còn nhớ về những buổi chiều Đông

Trời lạnh cóng, giữa gió mùa đông bắc

Có một người thản nhiên không cần biết

Chở em trên đường, vai thấm đẫm mồ hôi

Em còn nhớ về cây bàng mồ côi

Ôm cả tuổi học trò qua từng nhánh lá

Nhớ về lá bàng đỏ trong chiều thu bịn rịn

Phút vô tình thảng thốt gọi tên nhau

Dẫu bây giờ không ở bên nhau

Ta vẫn nhớ về một thời áo trắng

Vẫn giữ trong lòng khoảng sân trường đầy nắng

Kỷ niệm ngọt ngào trong những giấc mơ xa