Giang biên hành

Giang biên hành
Nắng quái chân đê Nơi lần đầu chàng vượt qua khi có nàng mở lối. Mặt trời chuyển đỏ ở nửa đường ra bến nước Nhưng chàng chẳng thể quay đầu vì phía trước Có cây táo mà nàng dận chân để chàng vin nhành.


(Ảnh: Đại Dũng)




GIANG BIÊN HÀNH 

(Hoàng Liên Sơn)


Nắng quái chân đê

Nơi lần đầu chàng vượt qua khi có nàng mở lối.


Mặt trời chuyển đỏ ở nửa đường ra bến nước

Nhưng chàng chẳng thể quay đầu vì phía trước

Có cây táo mà nàng dận chân để chàng vin nhành.


Chỉ còn ráng đỏ hắt lên

Cuối đường về tới nhà sẽ là tối mịt

Nhưng chàng bước như bị thôi miên

Bởi sắp tới ngã rẽ mà nàng rụt rè bước theo chàng 

Tới vùng vắng vẻ.


Cả đồng ngô xạc xào chìm trong nhập nhoạng

Nhưng chàng nhất định ngồi xuống vệ đường mặc bóng tối lan dần từ chân lên 

Đây là nơi trong lòng nàng chàng nằm hếch mặt.


Chàng chẳng còn nghĩ đến đường về còn bao xa và bụng đói tới đâu

Chỗ này họ đã từng bên nhau khi trời tựa đêm trừ tịch

Hít hà hơi nhau thay mùi khói bếp.


Chàng ngồi lẻ bóng

Trong tâm ý tròn đôi

Ngước lên sao hôm chàng bất giác cười.


Nhìn cái cách chàng nhớ thương đau đáu

Dễ đoán rằng mai chàng lại ra đây

Giờ ấy

Vệ đường này.