Gió

Gió
Gió không có cánh Mà bay vù vù Tay gió đâu nhỉ Mà cành tre đu Gió biết lau khô Cả bờ tường ướt Gió biết chở nước

(Ảnh: Lê Thu)


GIÓ

(Kim Chuông)

 

Gió không có cánh

Mà bay vù vù

Tay gió đâu nhỉ

Mà cành tre đu

 

Gió biết lau khô

Cả bờ tường ướt

Gió biết chở nước

Từ mặt biển về

Gió biết ngâm thơ

Trên hồ biển rộng

Gió biết đưa võng 

Trên những tàu dừa

Gió biết đánh thức

Cây bàng ngủ trưa

 

Cành mận ngây thơ

Gió về cũng bé

Cây đa lớn thế

Gió tràn mênh mông.

                     K.C

 



 

LẠI VIẾT VỀ GIÓ

 

Cái gió đi mãi

Chẳng hiểu nổi mình

Gặp bông hoa nhỏ

Gió thành lung linh

 

Gió biết mình xanh 

Khi về đồng lúa

Gió thành nhịp thở

Khi gặp biển đầy

Gió dàn hợp xướng

Khi về hàng cây

 

Cái gió chở mây

Bềnh bồng về ngõ

Gió chỉ là gió

Khi bộc lộ mình

 

Gió chỉ là gió

Với gì xung quanh.

                      K.C