Gửi...
- Thứ tư - 24/06/2020 08:36
- |In ra
- |Đóng cửa sổ này
Người gọi tôi: Hiền nhân.
Điều này đúng một nửa.
Nhân - thì chắc chắn rồi
Hiền - e chưa được rứa!
Tôi là người dang dở
Đời nửa tục nửa tiên.
Rất thích mọi điều hiền
Ghét mọi điều ác dữ.
Hòa thượng "Thích-mọi-thứ"
Nhưng phải là thứ hay.
Những điều Chân - Thiện - Mỹ
Thích nhiệt thành mê say…
Đời gió thoảng mây bay
Phù sinh như bào ảnh.
Tuy chưa thành Phật thánh
Quyết không là phàm phu.
Buồn có rượu và thơ
Vui có hoa và nắng.
Lại thêm có bạn bè
Đạo đàm khi trống vắng...
Khi nào trời gọi về
Phất cánh tay đi thẳng.
Để lại cõi ta bà
Một khoảng không im lặng...!
Rạch Giá Kiên giang 11.2019
Lê Quang Tuệ
----
(*) Năm 2012 tại Sài gòn, trong một bữa tiệc, có người bạn tặng tôi tập thơ đề: "tặng Hiền nhân Lê Quang Tuệ". Về nhà đọc thấy vậy, tôi hoảng quá! Thẹn và xấu hổ nữa. Tôi chỉ là Lê Quang Tuệ tầm thường, "người trần mắt thịt". Tôi vội vàng lấy điện thoại di động ghi vội mấy điều tự bạch, để thanh minh với người ấy và cũng là để rửa thẹn với mình.