Gửi bạn tôi...

Gửi bạn tôi...
Bạn ơi! Người làm thơ - cũng như thơ Có năm bảy loại Còn thơ đúng là thơ Thì không ai "bêu riếu" nổi Vậy can gì ta phải bận tâm?! Hãy khẳng định tài năng Bằng những hạt mưa dầm. Cứ mưa đi! Rồi đất kia phải thấm...

 

 

Bạn ơi!

Người làm thơ - cũng như thơ

Có năm bảy loại

Còn thơ đúng là thơ

Thì không ai "bêu riếu" nổi (**)

Vậy can gì ta phải bận tâm?!

Hãy khẳng định tài năng

Bằng những hạt mưa dầm.

Cứ mưa đi!

Rồi đất kia phải thấm...

 

 

Cái chính là:

Mưa phải đúng là mưa

Chứ không phải

Thứ sương mù lãng đãng

Nắng chợt bừng lên

Là sương mù tan loãng

Tan thành hơi

Và biến mất giữa thinh không...

Người "bêu riếu" ta ư?

Ta chẳng bận lòng...!

 

 

Ở đời này

Người nông nổi thường thích khen

Kẻ bất tài hay đố kỵ

Còn chân lý mãi là: Chân - Thiện - Mỹ

Bất chấp mọi lời đố kỵ dèm pha...

Cứ xuân về

Rồi cây sẽ trổ hoa...!!!

 

 

Hà My - đêm 18.10.2019

Lê Quang Tuệ

-----------

(*) Nhân tâm sự của bạn về thơ và những người thơ hiện nay)

(**) "bêu riếu" từ của bạn tôi dùng, chỉ người phê bình xuyên tạc thơ bạn.