Hà Nội quán cóc

Hà Nội quán cóc
Quán cóc góc phố heo may Hương ly chè chén trên tay ngái nồng Mơ màng nhắp thử đầu đông Liễu Giai, Đội Cấn mà hồn trên mây

(Ảnh: Phạm Kim Anh)

HÀ NỘI QUÁN CÓC

(Nguyễn Quốc Văn)



Quán cóc góc phố heo may

Hương ly chè chén trên tay ngái nồng

Mơ màng nhắp thử đầu đông

Liễu Giai, Đội Cấn mà hồn trên mây


Thuốc lào thụt nõ điếu cày

Dụi tàn đóm, thở khói bay lên giời

Thanh bần được tiếng ăn chơi 

Vài thanh kẹo lạc đãi người hào hoa


Người ta ngồi sát người ta

Ghế băng ấm chỗ đàn bà, đàn ông

Chuyện xuân hạ tới thu đông

Đã đem ra quán chém không chừa gì


Có ông lặng đứng lên đi

Bà chủ mở sổ ra ghi tên người

Cô bỏ mối bánh tươi cười 

Hẹn qua giờ tỵ mùng mười mới đưa


Đông buổi sáng, thưa giữa trưa

Đắt hàng ngày nắng, vừa vừa ngày râm

Lần hồi non nước dân gian

Quán nghèo đắp đổi tháng năm qua ngày


Còn người, còn quán nơi đây

Thì còn Hà Nội đắng cay ngọt bùi

Buông buồn ra quán tìm vui

Ít ra cũng gặp ngậm ngùi thứ dân...