Hũ bạc của người cha
- Chủ nhật - 04/05/2025 09:30
- |In ra
- |Đóng cửa sổ này


(Ảnh: Pixabay)
HŨ BẠC CỦA NGƯỜI CHA
Ngày xưa ở xứ nọ
Có vợ chồng ông già
Ông bà rất chăm chỉ
Tiếng thơm truyền rất xa.
Hết tỉa đậu trồng lúa
Lại chặt củi đốt than
Gom góp từng đồng lẻ
Dành dụm giấu góc sàn.
Cậu con trai lại khác
Chỉ lêu lổng chơi bời
Con một, mẹ chiều lắm
Suốt ngày khăng đáo thôi.
Lớn lên cậu ta chỉ
Ở nhà hai bữa ăn
Thả diều rồi chọi dế
Thì chẳng có ai bằng.
Ông già đã khuyên bảo
Cậu con trai nhiều rồi
Bố nói bạc cả tóc
Mẹ nói nước mắt rơi.
Một lần ông già ốm
Gọi vợ vào dặn dò
Tôi dành được hũ bạc
Nhưng bây giờ chưa cho.
Chỉ cho khi nào thấy
Con kiếm nổi bát cơm
Giờ cho là hại nó
Bà lựa nói với con.
Nghe người chồng già nói
Người vợ chợt ngậm ngùi
Chỉ sợ con vất vả
Kiếm cơm mà ngược xuôi.
Số tiền dành dụm được
Bà kín đáo đưa con
Dặn như thế… cứ thế
Tình mẫu tử nào hơn.
Mang số tiền của mẹ
Anh đi chơi vài ngày
Khi túi còn bạc lẻ
Anh hăm hở về ngay.
Móc tiền đưa cho bố
Con kiếm được bằng này
Bạc cho con đâu bố?
Ai cho bản mặt mày!
Dứt lời ông cầm ném
Nắm bạc lẻ xuống ao
Tiền này bà đưa nó
Tôi không biết hay sao?
Ông lão chỉ nói vậy
Rồi đi vào giường nằm
Mẹ ôm con trai khóc
Anh ta thì lặng câm.
Nằm đêm mẹ thủ thỉ
Mẹ chỉ còn bằng này
Con cầm ra ngoài sống
Bao giờ khá về đây.
Cầm số tiền ít ỏi
Tiêu mấy hôm chẳng còn
Vừa khát vừa đói bụng
Anh phải đi xin cơm.
Nhưng thấy anh khỏe mạnh
Nên cũng chẳng ai cho
Thấy bên đường đống rạ
Anh chui vào nằm co.
Thấy hai người tát nước
Anh liều đến xin ăn
Chỉ rá cơm gạo hẩm
Chúng tôi cũng khó khăn.
Đây là công tát nước
Cạn khô cái đầm này
Cậu muốn ăn thì phải
Giúp chúng tôi một tay.
Đói ngã xiêu ngã vẹo
Rồi cũng được lưng gàu
Lúc ngồi ăn anh khóc
Cha mẹ giờ nơi đâu…
Khi hết việc tát nước
Anh vào làng làm thuê
Nhận xay lúa giã gạo
Chẳng việc gì anh chê.
Chủ trả công trăm rưỡi
Anh ăn năm chục thôi
Một trăm dành dụm lại
Mà làm lại cuộc đời.
Thưa cha tiền con kiếm
Mới chỉ được ngần này
Ném tiền vào đống lửa
Rõ là đồ ăn mày!
Anh con trai giật thót
Không kể lửa bỏng tay
Cào than nhặt đồng bạc
Tiền của con cha này…
Ông cười chảy nước mắt
Rồi nắm chặt tay con
Cha vô cùng sung sướng
Tình phụ tử nào hơn.
Nếu không chịu làm lụng
Cho trăm hũ bạc này
Thì cuối cùng cũng hết
Trắng tay hoàn trắng tay.
TỐNG TRUNG