Khi giông bão trong lòng đã tạnh

Khi giông bão trong lòng đã tạnh
Đêm khuya rồi, chưa ngủ Ngồi lặng, nhìn vào trong Gạt bỏ mớ lộn xộn Tìm khoảng không vô cùng.



Đêm khuya rồi, chưa ngủ

Ngồi lặng, nhìn vào trong 

Gạt bỏ mớ lộn xộn

Tìm khoảng không vô cùng.


Nghĩ có, thì bèn thấy

Nhủ không, lại vẫn còn

Khi chẳng tìm không, có

Tâm hạ vào tịnh không.


Sáng ra, nghe thấy bảo

Suốt đêm, sấm ì ào….

Cơn giông và rớt bão

Tạnh rồi. Tâm thanh tao…


Dương Chính Chức