Ký sự: - Có phải chỉ để đi bộ?

Ký sự: - Có phải chỉ để đi bộ?
Ra đường buổi tối 10 năm có phải chỉ để đi bộ Bên trái dãy nhà sang. Đèn đường sáng phân phối rực rỡ như nhau Trong mỗi ngôi nhà cười khóc chẳng giống nhau


(Ảnh: Pixabay)


 

KÝ SỰ: - CÓ PHẢI CHỈ ĐỂ ĐI BỘ?

(Nguyễn Đức Hạnh)

 

1. Ra đường buổi tối 10 năm có phải chỉ để đi bộ 

Bên trái dãy nhà sang. Đèn đường sáng phân phối rực rỡ như nhau 

Trong mỗi ngôi nhà cười khóc chẳng giống nhau 

Bên phải mộ hoang cười khẽ 

Ngắm ngôi nhà đang xây tráng lệ 

-“Rồi cuối cùng ai sẽ phải thương ai?”

 

2. Con chó trung thành đi sau 9 năm bị trộm bắt rồi 

-“Thương mày. Hoá kiếp làm người cho sướng !”

Sau lưng nó cãi: - làm người chắc gì đã sướng?

Rồi đêm trăng bóng chó gặm nỗi buồn không phải cho nó …

 

3. ”Em đỏng đảnh” ghẹo “anh cô đơn“

Trốn nhà hẹn hò đi bộ.Thích nhất mưa to che ô bé tí 

Quàng chung khăn gió 

Răng giả lập cập mưa 

 

4. Sót lại cây sắn còi và vồng chè cổ thụ 

Ngơ ngác nhìn giàn hoa sang giầu 

Ký ức lụi tàn hay huy hoàng ai biết?

Tôi dắt đêm mải miết. Bóng con chó trung thành hớt hải 

Hồi ức chạy giật lùi phía trước 

Hồn làng khóc hỏi hồn phố 

Vui hay buồn quá sẽ đau?

 

5. Tôi vấp em mải miết 

Nụ cười trắng xóa mưa rơi..