Làng

Làng
Ngày đi mòn qua đuôi mắt mẹ Đêm trở trời trong tiếng cha rên, Mảnh ruộng xa, máy không đến được Sức con người thay cả sức trâu.



LÀNG. 

 

Ngày đi mòn qua đuôi mắt mẹ

Đêm trở trời trong tiếng cha rên, 

Mảnh ruộng xa, máy không đến được 

Sức con người thay cả sức trâu. 

 

Cây thì nhiều, hạt vẫn nấp đâu

Mẹ tính nhẩm bằng đốt dài, đốt ngắn, 

Cây lúa nhỏ cõng bao lo toan lớn

Mùa về, niềm vui vẫn ở xa. 

 

Làng bây giờ, ruộng ít hơn xưa

Cha cứ thèm cả tiếng kêu của ếch, 

Những ý nghĩ phai dần màu đất 

Câu hát gọi mùa bạc trắng như vôi. 

 

Làng bây giờ, người phiêu bạt nơi nơi

Ngày lễ hội chỉ bà già, con trẻ, 

Cha ngồi vê sợi thuốc lào lặng lẽ 

Có xóm làng chẳng dễ có tri âm? 

 

Và tên làng dần mất những tên riêng

Dự án, chùa chiền... cứ nhoài ra lấn đất, 

Những đứa trẻ sẽ lấy gì nhận biết 

Về những xóm làng từng có ở ca dao !!!


Phạm Hồng Oanh