Lời ru của đất

Lời ru của đất
Cuối cùng ai mấy về giời Áp tai nghe lấy một lời ngàn năm, Cần cù thành một bản năng thật hiền như đất mà trăn trở lòng! Gieo câu tục ngữ trên đồng Hoa gạo rụng xuống hạt vừng đem tra

(Ảnh: Kim Anh)


LỜI RU CỦA ĐẤT 

(Nguyễn Đình Bầu)

 

 

Cuối cùng ai mấy về giời  
Áp tai nghe lấy một lời ngàn năm,

Cần cù thành một bản năng       
Thật hiền như đất mà trăn trở lòng!

 

Gieo câu tục ngữ trên đồng

Hoa gạo rụng xuống hạt vừng đem tra

Đồng vàn luống tím hoa cà

Ngõ đất về nhà chúm chím tầm xuân,

 

Oằn lưng đất đỡ cao tầng

Tai nào thẩm tiếng dương cầm không lưu?

Tạp âm tạp bụi chiêu chiều

Hàng năm  nhớ trổ bông yêu mùa màng.

 

Trọn đời bươn trải trần gian

Mong yên hạt cát suối vàng, đất ru!