Mẹ

Mẹ
Năm mươi tuổi, chợt thấy già Mẹ mong mỏi được làm bà ngoại thôi Vậy mà năm tháng cứ trôi Sáu mươi tuổi mới như lời mẹ mong Hành trình cùng với long đong


(Ảnh: HO)

MẸ

(Phạm Hồng Oanh)


Năm mươi tuổi, chợt thấy già

Mẹ mong mỏi được làm bà ngoại thôi

Vậy mà năm tháng cứ trôi

Sáu mươi tuổi mới như lời mẹ mong


Hành trình cùng với long đong

Mẹ mang thân bống, thân sông, thân đò?

Trời chiều thường đổ mưa to

Thơ con làm mẹ nhiều lo, ít mừng

Con chưa mang nổi phận mình

Cây cao mẹ lại trĩu cành quả non


Bảy mươi sang dốc chon von

Làm sao biết được tuổi còn được bao

Ngọn đèn, ngọn nến cứ hao

Và cơn mưa cứ đổ ào như không


Mưa rồi tạnh, nắng rồi trong

Sau mây là mặt trời hồng lại lên

Giấu buồn đau, giấu ưu phiền

Bên thềm dáng mẹ bình yên mỗi ngày