Mẹ ơi

Mẹ ơi
Mẹ ơi Có thể là Cha đang yên giấc Giữa một mảnh vườn rợp bóng cây xanh Bên dòng sông, con suối hiền lành Có thể Cha con vừa chợp ngủ Trên đường hành quân xuyên rừng ra mặt trận


(Anhr: Nhà thơ Nguyễn Thị Toán tại trại hè Nhà Búp Đồ Sơn 2024)


MẸ ƠI!

(Kính tặng mẹ - của các chị và bạn tôi có cha hy sinh trong KCCM)


Mẹ ơi 

Có thể là Cha đang yên giấc 

Giữa một mảnh vườn rợp bóng cây xanh

Bên dòng sông, con suối hiền lành 

Có thể Cha con vừa chợp ngủ

Trên đường hành quân xuyên rừng ra mặt trận 

Tay ôm gốc cây già bị đạn pháo nứt toang

Mặt đất cày loang lổ những vết thương…


Trường Sơn Tây nắng rát, Trường Sơn Đông mưa tuôn 

Chiến tranh đã qua rồi 

Con đi tìm Cha suốt dọc dài đất nước 

Đâu Quảng Trị những ngày hè đỏ lửa

Những mùa mưa Khăm-muộn sốt rét đến xanh người 


Con đã đến nơi in dấu chân cha: Phu-la-nhích, Khe Sanh hay Đường 9 Nam Lào…

Hỏi mỗi cánh rừng, dòng sông, con suối 

Đâu là nơi người lính năm xưa nằm lại 

Trong thổn thức giấc mơ ngày đất nước yên bình 

Được ôm vào lòng những đứa con xinh…


Con đã đi tìm đồng đội cha - những cựu chiến binh 

Nhưng không thể mang Cha về cho Mẹ 

Xin Mẹ đừng buồn, mắt đừng nhòa lệ

Bao người lính xa nhà ra mặt trận 

Cháy bỏng khát khao ngày non sông không còn chia cắt 

Đã hóa thân vào trong mỗi sắc xanh cây

Cha đã trở về trong gió trong mây

Trong hương lúa đường làng em thơ tới lớp

Trong mỗi trang sách thơm giảng đường đại học

Mở ước mơ con đến những chân trời…


Tuổi thanh xuân Cha gửi lại chiến trường 

Tuổi thanh xuân Mẹ mòn đêm chờ đợi 

Mẹ thấy không cuối trời mảnh trăng khuya vời vợi 

Như mắt Cha dõi về thương nhớ mãi đầy vơi…

Nguyễn Thị Toán