Mỗi ngày

Mỗi ngày
Vừa rực rỡ thế ban mai Mới trưa đã nhuốm hình hài hoàng hôn Đêm về bỗng thật mình hơn Hoa tàn, trăng lặn, mây buồn, mưa dai.


(Ảnh: Trần Bảo Toàn)

 

Vừa rực rỡ thế ban mai

Mới trưa đã nhuốm hình hài hoàng hôn

Đêm về bỗng thật mình hơn

Hoa tàn, trăng lặn, mây buồn, mưa dai.

 

Mỗi ngày lại có ngày mai

Thời gian cứ nhặt tàn phai góp vào

Lời cho không thật ngọt ngào

Nên câu nói dối lúc nào cũng xanh!

 

Ngày nhiều tháng vẫn mỏng manh

Năm nhiều mà vẫn khó thành đời vui

Chợt gần gũi đã xa xôi

Trái tim sống được chẳng nuôi nỗi buồn.

 

Phạm Hồng Oanh