Một đêm cuối cùng

Một đêm cuối cùng
Đêm hết rồi người ơi Biển chìm trong nỗi nhớ Cát ôm vào lòng sóng vắt cơn đau Vòng tay buông lơi Nụ hôn đêm rã rời trong nước mặn Khát khao lòng, cháy rát vạn vì sao!


(Ảnh: Pixabay)


MỘT ĐÊM CUỐI CÙNG

(Thơ Nguyễn Phương Thủy

 

Đêm hết rồi người ơi

Biển chìm trong nỗi nhớ

Cát ôm vào lòng sóng vắt cơn đau 

Vòng tay buông lơi

Nụ hôn đêm rã rời trong nước mặn

Khát khao lòng, cháy rát vạn vì sao!

 

Hết đêm rồi

Chỉ còn lại ta thôi

Sóng tiếp nụ hôn

chà san hô

nhọn sắc

Dứt áo, người đi

Nửa đời yêu vứt bỏ

Phụ tình

Xa sóng biển - làn môi

Sao nỡ người ơi

Đổi một đêm

cho nửa đời tắt lửa

âm thầm - không có biển và tôi.

 

Nửa ấy có là một ánh trăng côi?

Là mây trôi cuốn hồn vô định

Nửa ấy có là đời- không-hơi-thở...?

 

Biển chìm trong nỗi nhớ

Người yêu ơi!

 

01.04.2025