Nào có phải Hạ xưa

Nào có phải Hạ xưa
Ngắt một giỏ phượng hồng Xẻ từng cánh thả xuống dòng hoài niệm Thẫn thờ rời xa bến Ta nhớ ta... quằn quại đến nghiêng lòng...

 

 

Ngắt một giỏ phượng hồng 
Xẻ từng cánh thả xuống dòng hoài niệm 
Thẫn thờ rời xa bến 
Ta nhớ ta... quằn quại đến nghiêng lòng...

Men ngược triền sông 
Ta vớt vát mấy nụ hồng ướt sũng 
Hoàng hôn lơ đãng 
Phủ xuống ta mái tóc nhuộm ráng chiều.

Cuốc thảng thốt kêu 
Kêu đơn độc như đã nhiều năm trước 
Ve vẫn quát giọng đam mê hừng hực 
Lo Hạ sang ngang, tơi tả cánh phượng hồng.

Ta tìm ta trong thầm lặng hư không 
Trong ký ức giữa dòng sông xõa tóc 
Vô tình thấy trận mưa rào đang khóc.. 
Có lẽ Hạ buồn bởi Hạ nhớ ta chăng...?

Một túi thơ quên bẵng giữa vầng trăng 
Đã phai sắc, đã nhòa hương mãi mãi 
Ta rủ rê nhưng Hạ nào quay lại 
Giỏ Hạ ta cầm đâu có phải Hạ xưa....!

 

Nguyễn Ngọc Thạch

Ngày 26/05/2019