Ngàn năm

Ngàn năm
Vẫn còn đêm ấy trăng xa Nhưng trăng của bóng mây và gió thôi Bão bùng em đổ sang tôi Thành hai trận bão mê tơi còn gì Vẫn còn mưa nắng thường khi Nắng như em tuổi dậy thì hồn nhiên


(Ảnh: Đặng Văn Tôn)


NGÀN NĂM

(Kim Chuông)

 

Vẫn còn đêm ấy trăng xa

Nhưng trăng của bóng mây và gió thôi

Bão bùng em đổ sang tôi

Thành hai trận bão mê tơi còn gì

Vẫn còn mưa nắng thường khi

Nắng như em tuổi dậy thì hồn nhiên

Nhưng mà thoáng đó đã em

Đã tôi ngoảnh lại.

Đã nên ông bà

Vẫn còn mỏng mảnh chiều xa

Liệu em còn đứng đợi ta cuối ngày

Vẫn còn em đấy, anh đây

Ngàn năm trăng khuyết, trăng đầy tìm nhau