Người lạ

Người lạ
Tôi giờ đã khác tôi xưa Đôi khi hoang tưởng mình chưa chạm già Trái mãng cầu gọi quả na Tháng hai âm tới có là ba dương



NGƯỜI LẠ

(Nguyễn Quốc Văn)


Tôi giờ đã khác tôi xưa

Đôi khi hoang tưởng mình chưa chạm già

Trái mãng cầu gọi quả na

Tháng hai âm tới có là ba dương


Sương mù nay khác mù sương 

Giữa đời vẫn ở trên dương thế nằm

Tháng tư tôi khác tháng năm

Rét qua gió có đắp chăn cho trời


Năm nay tôi đã khác tôi 

Khác từ thế đứng, dáng ngồi, hàm răng

Khác từ mắt ngắm vầng trăng

Khác tay cầm chén rượu nâng mời mình


Đất trời khác cả bình minh 

Ban đêm tôi khác cả mình là tôi

Lời chào khác với lời mời 

Tôi khác tôi mỗi khoảng đời khác nhau


Cái đau khác với nỗi đau

Bên nhau khác với của nhau trong đời

Bồi hồi cùng khác lạ tôi 

Mà thương người lạ khác người tôi quen …