Nhớ con đường cũ

Nhớ con đường cũ
Nhớ mùa thu cũ, gió heo may Nhớ trọn trong tim, dáng ai gầy Nhớ con đường cũ chung đôi ấy Bên đường sương trắng mãi giăng giăng Nhớ buổi ta ngồi chuyện dưới trăng

(Ảnh: Trần Bảo Toàn)


Nhớ con đường cũ

(Viết cho người gỡ hoa xoan trên tóc)


Nhớ mùa thu cũ, gió heo may 

Nhớ trọn trong tim, dáng ai gầy 

Nhớ con đường cũ chung đôi ấy

 Bên đường sương trắng mãi giăng giăng
 

Nhớ buổi ta ngồi chuyện dưới trăng 

Ngàn sao lấp lánh rọi trên đầu 

(Ồ nhỉ tóc ai nhìn thiệt xấu)

Giật mình em trách những bông xoan
 

Bây chừ nghe gió hát miên man 

Đường quê ngõ nhỏ xót trong lòng

Tháng ba xoan tím còn trong mộng 

Hỏi rằng người gỡ nhớ hay không
 

Ta đem nỗi nhớ hỏi hư không 

Hỏi với người xưa nặng nghĩa tình 

Còn nhớ ngày xưa hoa xoan tím 

Một thoáng quê mình, gió heo may.

Lương Duyên Thắng