Nhớ em

Nhớ em
Em xa Hà Nội vào một chiều đầy gió Công viên buồn phủ trắng sắc hoa Sưa Em xa Hà nội một chiều mưa Trời thiếu nắng, phố cũ buồn xao xác Hoàng hôn buông trong nỗi buồn ngơ ngác

(Ảnh: Bích Nga)


NHỚ EM

(Lương Duyên Thắng)



Em xa Hà Nội vào một chiều đầy gió

Công viên buồn phủ trắng sắc hoa Sưa

Em xa Hà nội một chiều mưa

Trời thiếu nắng, phố cũ buồn xao xác

Hoàng hôn buông trong nỗi buồn ngơ ngác

Trống vắng trong lòng nỗi nhớ em

Có lẽ nào em đã vội quên

Hoa sấu rụng trên con đường năm ấy

Để mỗi ngày mưa, chiều về anh vẫn thấy

Bóng hình em, mưa giăng kín... nhạt nhoà.