Nhớ mẹ

Nhớ mẹ
Cứ chiều về, lại nhớ mẹ, bâng khuâng Một năm rồi, con xa vòng tay mẹ. Quá nửa đời người, vẫn thấy mình nhỏ bé Trước mẹ hiền, cây đại thụ đời con.

 

 

 

Cứ chiều về, lại nhớ mẹ, bâng khuâng

Một năm rồi, con xa vòng tay mẹ.

Quá nửa đời người, vẫn thấy mình nhỏ bé

Trước mẹ hiền, cây đại thụ đời con.

 

Một năm rồi, xa mẹ yêu thương.

Là một năm, con chẳng tròn giấc ngủ.

Luôn bên con bóng hình của mẹ

Với những yêu thương nhắn nhủ đầy tròn.

 

Con biết, phía chân trời, mẹ vẫn nhớ thương con

Vẫn chăm lo cho con như ngày con còn bé

Như thể ấm êm vòng tay của mẹ

Cứ vẹn nguyên theo con suốt cuộc đời...

 

Đỗ Thị Huệ