Nhớ người ngoan

Nhớ người ngoan
Người về trong ấy xa xôi Hỏi người có biết lòng tôi lúc này Nhớ người như nắng nhớ cây Như đất nhớ nước như ngày nhớ đêm Như sông nhớ bến nhớ thuyền Nhớ câu quan họ giao duyên cùng người

 

Người về em đứng em nằm

Đôi bên vạt áo ướt đầm như mưa

(Lời bài hát Mình ơi em chẳng cho về)

 

Người về trong ấy xa xôi

Hỏi người có biết lòng tôi lúc này

Nhớ người như nắng nhớ cây

Như đất nhớ nước như ngày nhớ đêm

Như sông nhớ bến nhớ thuyền

Nhớ câu quan họ giao duyên cùng người

Hội Lim quan họ tan rồi

Nhớ Người, nhớ lắm, đứng ngồi chẳng yên

Trái tim sao chẳng ngủ yên

Cả đêm em tựa mạn thuyền ngẩn ngơ

Sông Cầu chín đợi mười chờ

Người ngoan nhớ lấy bài thơ em đề

"Người về em chẳng cho về

Người về em vẫn tỉ tê khóc thầm

Người về, nhớ đứng nhớ nằm

Đôi bên vạt áo ướt đầm như mưa"

 

Lương Duyên Thắng