Nợ nhân gian

Nợ nhân gian
Nợ mẹ cha ơn dưỡng dục sinh thành Tình biển lớn nghĩa trời xanh hy vọng Những bước đầu đời chân ta lẫm chẫm Lưng cha còng tóc mẹ phủ mờ sương Nợ nhân gian một kiếp sống vô thường



NỢ NHÂN GIAN

(Nguyễn Ngọc Thạch)


Nợ mẹ cha ơn dưỡng dục sinh thành 

Tình biển lớn nghĩa trời xanh hy vọng 

Những bước đầu đời chân ta lẫm chẫm 

Lưng cha còng tóc mẹ phủ mờ sương 


Nợ nhân gian một kiếp sống vô thường 

Lang thang bước suốt nẻo đường vô định 

Chiều buông nhẹ và hồn hoang bừng tỉnh 

Khi mặt trời đang rệu rã rời non 


Ta nợ ta chút mộng ước cỏn con 

Vui theo nắng và buồn theo bão tố 

Thường trăn trở bên giấc mơ loang lổ 

Ghép nỗi buồn vào hơi thở màn đêm 


Ta nợ em ngày lạnh giá đáng quên 

Em lầm lũi đội mưa về quá khứ 

Ngọn heo may châm kim vào nỗi nhớ 

Nẻo chia ly tê dại trĩu mưa phùn..


Hết bình minh rồi lại đến hoàng hôn 

Ta mãi mãi với hình hài con nợ 

Cứ mãi mãi sống bên niềm trăn trở 

Bán hết cuộc đời ta trả nợ nhân gian…


ngocthach nguyen  13/04/2024