Nói với anh

Nói với anh
Anh không nhớ đến giờ đi đón em Phố đã trổ đèn đêm về khuya khoắt Em một mình đứng dưới gốc bằng lăng tím ngắt Cứ mỏi mong anh, ánh mắt đêm về. Anh không nhớ đón em trước cơn mê

(Ảnh: Trần Bảo Toàn)

NÓI VỚI ANH


Anh không nhớ đến giờ đi đón em

Phố đã trổ đèn đêm về khuya khoắt

Em một mình đứng dưới gốc bằng lăng tím ngắt

Cứ mỏi mong anh, ánh mắt đêm về.


Anh không nhớ đón em trước cơn mê

Người đàn bà khuyết vắng

Em hay dỗi, muốn anh im lặng

Đừng nói gì nha vì em quá đau lòng.


Anh không bao giờ hiểu em

Những đêm đông, gió rít lùa qua khung cửa

Em vẫn thế, âm thầm nhung nhớ

Đến bên anh, không mặc cả bao giờ?


Em trở về đây, giữa những vần thơ

Ngôn từ sáng mà không ăn được

Người cần em, người bỏ em rồi.

Em về nhé, tháng ngày của xa xôi

Em đã quen. Và em hằng nhớ.


Trái tim em, dẫu có dâu bể

Vẫn tìm đường để hoa lá sinh sôi


Phan Hà. 20/12/2023