Nữ nghệ nhân

Nữ nghệ nhân
… Dẫu xa lạ cũng thân quen Chiều vô tình đưa ta đến gặp em Khi trận mưa ghé nghiêng vào mé núi Gió dập dờn xuôi ngược chốn liêu trai...


(Thân tặng Diệu Mộc, cô thợ bé nhỏ đam mê nghệ thuật mà tôi vô tình gặp)


 

… Dẫu xa lạ cũng thân quen

Chiều vô tình đưa ta đến gặp em

Khi trận mưa ghé nghiêng vào mé núi

Gió dập dờn xuôi ngược chốn liêu trai...


Ta nhìn em nhưng chẳng biết là ai

Nữ nghệ nhân mang hình hài thiếu phụ

Hay cặp mắt lung linh nàng sơn nữ

Mãi ngắm hoa, đuổi bướm cuối chân trời...?


Với bàn tay bé nhỏ của em thôi

Gốc củi khô cũng biết cười biết khóc

Xung quanh em cây đâm chồi nảy lộc

Chuỗi hoa lan ve vuốt tóc em dài !


Sáng tinh mơ em hái giọt sương mai

Ly cà phê miệt mài rơi tí tách

Em đùa với cánh hoa hồng trinh bạch

Chớm vành môi thêm một đóa hoa cười...


Góp công lao khắc nét đẹp cuộc đời

Bằng con tim, bằng đôi bàn tay nhỏ

Em vững tin niềm vui luôn rộng mở

Cõi nhân gian muôn thuở thắm sắc màu...!


 

Nguyễn Ngọc Thạch