Phôi pha

Phôi pha
Tình cờ hóa đêm cuối Trong biệt thự trống không Muốn mà không nghĩ nổi Khi đầu óc rỗng không… Vì sao dấn thân đến Để rồi tan nát rời? Người bỏ ta ở lại


(Ảnh: Đại Dũng)


PHÔI PHA
(Nguyễn Hoàng Lâm)

 

Tình cờ hóa đêm cuối

Trong biệt thự trống không

Muốn mà không nghĩ nổi

Khi đầu óc rỗng không…

 

Vì sao dấn thân đến

Để rồi tan nát rời?

Người bỏ ta ở lại

Trong bão tố cuộc đời…

 

Thôi cũng đành buông bỏ

Thứ tưởng thuộc về ta

Bởi từ khi có nó

Thêm bận lòng xót xa…

 

Hôm nay có người đến

Dọn thứ tôi ít dùng

Cho cả giường đi nốt

Thở dài , "xong là xong!"

 

Ta lặng yên, trống rỗng

Dành an ủi, thứ tha

Không phải để cho họ

Mà chính là cho ta…

 

Đời có luật nhân quả

Cho kẻ gieo oán thù

Kẻ lọc lừa, dối trá

Đừng tưởng thoát bao giờ…

 

Ngẫm lại, có lời nói

Không nghe sẽ tốt hơn !

Có những chuyện không biết

Sẽ được bình yên hơn!

 

Có những người không gặp

Lòng sẽ nhẹ nhàng hơn!

Một bài học quá đắt

Cho chặng cuối cuộc đời:

 

Chẳng ai đáng tin cả!

Hãy thương lấy mình thôi ...

Mười lăm năm đau khổ

Từ nay hết giam cầm

 

Ta thành con chim nhỏ

Bay về chốn xa xăm...

12/3/2025