Quán đêm và tôi

Quán đêm và tôi
Phố ăn đêm đèn sáng bên đèn Vai dựa vai, mái đầu nghiêng, tóc thả Chén rượu nồng ai chấm làn môi Ai chẳng uống cũng say, nhìn đắm đuối Cho bồi hồi, tay chạm khẽ bàn tay ...

(Ảnh: Nhà thơ Phương Thủy)


QUÁN ĐÊM VÀ TÔI

(Nguyễn Phương Thủy)



Phố ăn đêm đèn sáng bên đèn

Vai dựa vai, mái đầu nghiêng, tóc thả

Chén rượu nồng ai chấm làn môi

Ai chẳng uống cũng say, nhìn đắm đuối

Cho bồi hồi, tay chạm khẽ bàn tay ...


Một góc đơn côi, một cà phê đơn lẻ

Lặng lẽ ngồi, tay tự nắm bàn tay

Có khi nào người ơi, quay trở lại 

Vị đọng cuối cùng đâu phải đắng và cay?


Quán đêm nay, một mình tôi trăn trở

Hơi thở nào đã chìm trong nước mặn

Để mãi nghẹn ngào con sóng biển 

Gọi em?


24.08.2024