Ru anh

Ru anh
Em ru anh mòn vẹt đêm hè Em ru anh thức mà nghe lòng mình Trời cho em cái miệng không xinh Bàn chân nát đá cuối ghềnh vẫn theo. Tình yêu lớn bởi tình yêu


(Ảnh: Trần BaorToàn)


RU ANH

(Phan Hà)


Em ru anh mòn vẹt đêm hè

Em ru anh thức mà nghe lòng mình

Trời cho em cái miệng không xinh

Bàn chân nát đá cuối ghềnh vẫn theo.


Tình yêu lớn bởi tình yêu

Cánh chim lớn bởi ráng chiều heo may

Cái lần tay chạm phải tay

Chạm miền đất lạ có cây ngô đồng.


Thế rồi hạ, thế rồi đông

Thế rồi cửa khoá mà không có chìa

Nỗi buồn đâu dễ sẻ chia

Em ngồi dỗ phía bên kia nỗi buồn.


Ai rằng dại, ai rằng khôn

Yêu anh em khó hiểu luôn chính mình

Giận hờn nhiều lúc rối tinh

Giếng trong chỉ một bóng hình anh thôi


Xin đừng bứt lá thả trôi

Làm vèo bay mất những lời em ru