Ru em

Ru em
Ru em vào giấc ngủ say, Để em quên hết những ngày xa xôi! Tình duyên như sợi tơ trời Ông Tơ,bà Nguyệt vấn nơi đôi mình. Ru em giấc ngủ ân tình, Bao ngày xa cách bóng hình yêu thương!


(Ảnh: Pixabay)


RU EM!

(Ngọc Thạch)

 

Ru em vào giấc ngủ say,

Để em quên hết những ngày xa xôi!

Tình duyên như sợi tơ trời

Ông Tơ,bà Nguyệt vấn nơi đôi mình.

 

Ru em giấc ngủ ân tình,

Bao ngày xa cách bóng hình yêu thương!

Anh đi muôn dặm nẻo đường,

Để em với nỗi vấn vương đượm buồn.

 

Đôi khi em muốn trách hờn,

Anh xa ngàn dặm em còn trách ai?

Nhớ nhung thức suốt đêm dài,

Giận đời chia cắt ở hai phương trời!

 

Phận em con gái...một thời,

Sao anh nỡ để chơi vơi một mình?

Giàu sang em đã coi khinh,

Chỉ cần anh với duyên tình đôi ta,

 

Anh đi sang sống nơi xa...

Anh nào có biết bông hoa héo dần,

Bao nhiêu thương nhớ âm thầm..

Tuôn theo nước mắt ướt đầm gối thêu!

 

Mong ngày được gặp anh yêu,

Lời ru êm ái một chiều bên nhau,

Không còn khóc,chẳng còn sầu,

Em vào giấc ngủ thật sâu bên người!

 

Trong mơ lấp lánh nụ cười,

Tình em nao nức như thời...mới quen!