Sông Thương

Sông Thương
Bao người thương... mà có khác gì đâu. Vẫn dòng sông bên bồi bên lở. Âm thầm hai mùa, nước trong, nước đỏ. Vẫn miệt mài đón nước đến,chở nước đi. Bao người thương ...mà nào có khác chi!

(Ảnh: Bích Nga)


SÔNG THƯƠNG

(Ánh Tuyết)


Bao người thương...mà có khác gì đâu.

Vẫn dòng sông bên bồi bên lở.

Âm thầm hai mùa, nước trong, nước đỏ.

Vẫn miệt mài đón nước đến, chở nước đi.


Bao người thương ... mà nào có khác chi!

Nào ai hiểu sông gập ghềnh bao khúc...

Ai thấu hết nỗi niềm sông bầm dập...

Bao người thương... làm gì được cho sông?


Dòng ngây thơ ngày đêm ngóng trông!

Tình người thương làm ấm thêm dòng chảy

Sông thao thiết một niềm mong đợi

Là sông Thương...thương ăm ắp tràn trề!


Mong chờ hoài trên bến sông mê.

Người nói thương ...lời buông rất nhẹ...

Nói thương đấy...mà không hẳn thế!

Qua sông còn có nhớ nhau!..


Ngàn năm sông Thương có khác đâu.

Thương biết mấy cho con sông khờ dại...

Tưởng được thương...ngày mê mải...

Quên cả bên bồi ...cũng đang lở ...rất sâu!


Lời đầu môi chót lưỡi ngóng gì nhau!

Tên là Thương ...người không thương đành lòng vậy...

Sông ơi sông.Lẽ đời buồn biết mấy.

Chẳng đổi dòng thao thiết chảy mới là sông.


(Tặng dòng sông tôi yêu - 2.1.2024)