Sự tích đôi đũa

Sự tích đôi đũa
Hai vợ chồng nhà nọ Hết mực thương yêu nhau Nhưng nhà họ nghèo lắm Thường bữa cháo bữa rau. Cháo rau còn đứt bữa Thì biết đói lắm rồi May mà chưa con cái Chứ không thì lôi thôi.

(Ảnh: Trần Bảo Toàn)


SỰ TÍCH ĐÔI ĐŨA

(Tống Trung)

 

Hai vợ chồng nhà nọ

Hết mực thương yêu nhau

Nhưng nhà họ nghèo lắm

Thường bữa cháo bữa rau.

 

Cháo rau còn đứt bữa

Thì biết đói lắm rồi

May mà chưa con cái

Chứ không thì lôi thôi.

 

Hàng ngày họ dùng bữa

Dùng tay bốc thức ăn

Món nguội thì còn đỡ

Món nóng gặp khó khăn.

 

Vả lại nếu ăn bốc

Xong được bữa rất lâu

Vì còn cần phải nếm

Xem nóng nguội thế nào.

 

Rồi đến một ngày nọ

Kiếm được con thỏ rừng

Xương cho nồi nấu cháo

Thịt nướng củi than. Mừng.

 

Chồng quay đầu nhìn vợ

Vợ dụi mắt nhìn chồng

Bụng đang réo ùng ục

Chưa ăn được, bực không?

 

Thế là chồng nhanh trí

Bẻ hai cành tre dài

Thịt nóng, xương nóng bỏng

Vẫn ăn được như ai.

 

Và thế là từ đó

Đôi đũa được ra đời

Và cũng từ dạo đó

Ăn mà thành ăn chơi.

 

Đấy sự tích đôi đũa

Bà tôi kể cho tôi 

Mừng cho vợ chồng nọ

Đẹp như đũa có đôi.