Ta bay

Ta bay
Nhớ anh quá! Cuốn sổ dày anh tặng giấy đã vàng, mực vẫn hằn khao khát những khát khao em cất vào trong ngực giấu cuộc đời trôi như thác nước Sáng nay, một chủ nhật trắng mờ sương giá buốt




TA BAY

(Nguyễn Phương Thủy)

 

Nhớ anh quá!

Cuốn sổ dày anh tặng

giấy đã vàng, mực vẫn hằn khao khát

những khát khao

em cất vào trong ngực 

giấu cuộc đời trôi như thác nước 

Sáng nay,

một chủ nhật trắng mờ sương giá buốt

chuông nhà thờ lảnh lót bước thời gian

bao tháng, bao năm,

bao quãng đời đơn lẻ?

bến không thuyền, 

đôi lứa chẳng thành đôi...

 

Anh xa em

môi má có còn xuân

mắt tròn đen, tóc vàng tia nắng đợi

bàn tay dài vuốt ve em thủa nọ

có mượt mềm hay thô ráp những đường chai?

 

Em xa anh

tự tuổi ấy nồng say

khi dáng bổng bay, tim bập bồng ánh lửa

khi tiếng cười trong, ngọt ngào con suối chảy

khi tóc xòe vai, cơn gió nổi giận hờn!

 

Ôi ước ao! 

Ta cuốn vào vũ trụ

Một vòng xoay, quá khứ không gọi tên

Chỉ có tình yêu 

Chỉ có những nụ hôn

ngày ấy mình trao nhau vội vã

Ngày ấy rụt rè, khuy áo cài, tóc thả

Gió lùa đêm, thành phố ngủ chong đèn

Cho ánh mắt em ấm như ngàn sao tỏa

„Em yêu anh“ – hoa hé nở thì thầm 

„Anh cũng yêu em“

Cát chảy dưới bàn chân

Em ngỡ mình lướt cùng anh trong ánh sáng

Diệu huyền như biển bỗng ở bên

Như sóng bồng lên, như mây ngàn ôm ấp phủ

Ta bay!

 

20.10.2024