Thơ về nguồn

Thơ về nguồn
Bố đọc thơ con Ôi! Nước chảy về nguồn. Một nửa vòng đời. Một nửa vòng trái đất. Con sinh ra khi trăng vừa đi ngủ Khi mặt trời chọn sắc đón bình minh

(Ảnh: NPT)


THƠ VỀ NGUỒN

(Nguyễn Phương Thủy)

 

Bố đọc thơ con

Ôi! Nước chảy về nguồn.

Một nửa vòng đời.

Một nửa vòng trái đất.

Con sinh ra khi trăng vừa đi ngủ

Khi mặt trời chọn sắc đón bình minh

Khi mẹ nhẹ mình sau cơn đau thắt cuộn

Khi bố ôm vào lòng "mừng quá, gái của cha!"

Một nửa rồi, ta vòng quanh trong nắng,

trong mưa, trong rừng sâu, biển lạnh.

Một nửa rồi, ta vắng bóng ta!

Bố đọc thơ con

Áng chiều soi ửng đỏ.

Con ngắm trời tuyết trắng xứ âu.

Vẫn là xa!

Vẫn là một nửa!

Mạch đã tìm về, nơi máu chảy trong tim.

Con yêu bố.

Thơ con là sức mạnh

Xóa ngàn Xa,

Bỏ vạn Nỗi Sầu.

Ngọt không cha?

Vần thơ con kể "nhớ hôm nào... cô ấy đi chơi".

Thơ tặng bố, con rút lòng đan dệt.

Thơ cho tình.

Cho giận cũng thành thơ.

 

22.11.2024