Tình yêu và ngọn nến

Tình yêu và ngọn nến
Người ta bảo: Tình yêu là bông hoa Là suối ngọt, hương thơm, ánh sáng... Tôi cứ nghĩ: Tình yêu như ngọn nến Đốt cháy bừng tỏa sáng trong đêm.


TÌNH YÊU và NGỌN NẾN 

(Lê Quang Tuệ)                  


Người ta bảo: 

Tình yêu là bông hoa 

Là suối ngọt, hương thơm, ánh sáng...

Tôi cứ nghĩ: 

Tình yêu như ngọn nến 

Đốt cháy bừng tỏa sáng trong đêm. 


Ơi, cây nến trắng trong 

Ruột thẳng thân mềm

Tự đốt lòng mình thắp lên ngọn lửa 

Để mỗi phút qua đi...

Cây nến không còn là cây nến nữa 

Cứ thấp dần... 

          lệ ứa quanh thân... 


Hỡi những cây nến khôn ngoan!

Xin chớ một lần

Tự đốt lòng mình thắp lên ngọn lửa 

Và như thế chẳng bao giờ lệ ứa 

Sẽ trọn vẹn nguyên trinh như thuở ban đầu 

Hi vọng âm thầm mãi mãi bền lâu...


Nhưng...

Sự đời có đơn giản thế đâu?

Đã mang lửa trong lòng

Làm sao cho khỏi cháy?!

Dẫu biết sẽ ngắn đi...

           thấp dần...

                      thân lệ chảy...

Nhưng đành cầm lòng vậy, biết làm sao...?!


Người! Người ơi, đã có khi nào 

Người đứng trước lung linh ngọn nến 

Ánh bạch lạp tỏa ngời như ánh điện 

Người nghĩ gì trước cây nến hoại sinh.


Tự đốt mình lên bằng ngọn lửa của mình?!...


LQT

Hà My - Quý đông 2021.