Trả cho em

Trả cho em
Cho tôi vay chút nắng trời Hong khô manh áo cho người trên nương Cho tôi vay chút vô thường Giúp người năm ấy qua đường bình an


(Ảnh: Pexels)

 

Cho tôi vay chút nắng trời

Hong khô manh áo cho người trên nương

Cho tôi vay chút vô thường

Giúp người năm ấy qua đường bình an

 

Cho tôi vay chút nắng xuân

Cho đào thắm nở trên làn môi em

Đông ơi đừng rét triền miên

Cũng đừng sương muối nơi miền quê xa

 

Cho tam giác mạch nở hoa

Để miền quê ấy nhà nhà yên vui

Cho tôi vay nốt chính tôi

Trả cho em đấy, về nơi an bình

 

Ai ơi chua ngọt đã từng

Gừng cay muối mặn xin đừng quên nhau.

 

Lương Duyên Thắng