Từ duyên nợ với nàng thơ

Từ duyên nợ với nàng thơ
Từ duyên nợ với nàng thơ bao giờ cũng tỉnh, bao giờ cũng say em xinh, em đẹp dường này hình như thỉnh thoảng tôi hay bỏ nhà nỗi buồn trong mắt người ta tôi giong bão tố phong ba về mình

(Ảnh: Van Pham)


TỪ DUYÊN NỢ VỚI NÀNG THƠ

(Kim Chuông)


Từ duyên nợ với nàng thơ

bao giờ cũng tỉnh, bao giờ cũng say

em xinh, em đẹp dường này

hình như thỉnh thoảng tôi hay bỏ nhà


nỗi buồn trong mắt người ta

tôi giong bão tố phong ba về mình

trái tim mang kiếp đa tình

bao nhiêu nước mắt chắt giành khóc ai

hồn tôi cứ bỏ tôi hoài

cái trong tôi lại ở ngoài tôi đây

ai nhìn mây chỉ là mây

với tôi, đấy nỗi niềm ngày em xa

tàn đêm còn mảnh trăng tà

bao nhiêu cái mất trơ ra cái còn

buồn ơi, xa vắng nỗi buồn

ta như ve lột xác còn vỏ thôi

đa mang vũ trụ trong người 

trái tim thi sĩ buộc nơi thét gào

say cho biết mở đường vào

tỉnh ư, để biết thế nào mà say


thơ mang hai cánh bay này 

đừng ai mượn gió bẻ cây tôi trồng

                                 

thu, 1994