Vợ

Vợ
Nhỏ nhoi là đất là trời Mênh mông là dáng em ngồi an yên Tôi đi trăm nẻo vạn miền vẫn không ra khỏi nét duyên mình cười Gian nan mình gánh trọn đời giàu sang mình để tôi ngồi nhâm nhi


(Ảnh: Thong Nguyen)



VỢ

(Nguyễn Văn Thông)

 

Nhỏ nhoi là đất là trời

Mênh mông là dáng em ngồi an yên

 

Tôi đi trăm nẻo vạn miền

vẫn không ra khỏi nét duyên mình cười

Gian nan mình gánh trọn đời

giàu sang mình để tôi ngồi nhâm nhi

 

Thế gian hỏi có điều gì

mình không thu vén chỉ vì chiều tôi