Vô thường

Vô thường
Dẫu ngoài kia cơn bão đã hình thành Anh vẫn cứ đưa em về với biển Bởi không muốn tình mình thêm lỡ hẹn Ta đành lòng cáo lỗi với cao thiên.

 

 

 

Dẫu ngoài kia cơn bão đã hình thành

Anh vẫn cứ đưa em về với biển

Bởi không muốn tình mình thêm lỡ hẹn

Ta đành lòng cáo lỗi với cao thiên.

 

Lạ không em, biển vẫn rất hiền

Mây xanh lắm, mấy tầng không, ngút ngát

Sóng lả lơi đong đưa nơi bờ cát

Con còng còng cõng gió chạy cung quăng.

 

Mái tóc trần và vồng ngực chật căng

Anh bên em, tênh tênh biển lặng

Ngoài xa kia đôi cánh buồm mờ trắng

Dắt nhau về trong lững thững hoàng hôn.

 

Sóng gió thảnh thơi làm ta quên thời gian

Quên những lo toan, hoài nghi, hờn giận

Giây phút thanh bình diệu kì tĩnh lặng

Biển tặng chúng mình trước lúc bão dông.

 

Hữu ý, vô thường, sắc sắc không không....

Hè 2003
Trần Huyền Tâm