Vội vã một dáng hoa

Vội vã một dáng hoa
Trời vào đông se se lạnh heo may Giữa không trung bay xoay tròn chiếc lá Như nhớ thu lửng lơ bay rất lạ Vẻ luyến lưu một thủa gắn cội cành.

(Ảnh: Trần Bảo Toàn)

VỘI VÃ MỘT DÁNG HOA 

(Nguyễn Như Thạnh)


Trời vào đông se se lạnh heo may

Giữa không trung bay xoay tròn chiếc lá

Như nhớ thu lửng lơ bay rất lạ

Vẻ luyến lưu một thủa gắn cội cành.


Trời vô tình mang Đông tới quá nhanh

Tiễn Thu đi thật nhanh và thật vội

Để dáng hoa xinh tâm tư bối rối

Bước vội vàng như tránh chạm vào Đông.


Em biết không lá lượn giữa không trung

Là nuối tiếc trời Thu chưa tiếp đất

Trời dẫu mang Đông tới bất chợt

Mang lá đi...Xuân tới tặng lộc chồi.


Em xinh tươi vui vẻ giữa dòng đời

Và đã tỏ những gì Xuân mang tới

Nụ cười tươi với tâm tư rất vội

Mau đón Xuân chẳng muốn chạm vào Đông.