Vu vơ chiều

Vu vơ chiều
Chiều buông, công việc tạm rồi thả lòng anh lại lặng ngồi làm thơ đưa hồn về với ngu ngơ Cho thơ anh thực là thơ của đời Ngu ngơ khó lắm mình ơi

(Ảnh: Đại Dũng)


VU VƠ CHIỀU

(Nguyễn Minh Tâm)


Chiều buông, công việc tạm rồi
Thả lòng anh lại lặng ngồi làm thơ
Đưa hồn về với ngu ngơ
Cho thơ anh thực là thơ của đời

Ngu ngơ khó lắm mình ơi
Vì đầu anh cứ đầy vơi nỗi niềm
Nghiêng bên này nhớ dậy lên
Nghiêng bên kia gặp một miền chiêm bao

Nên câu thơ bị hanh hao
Loay hoay biết nhuộm thế nào cho xanh
Câu chưa rõ chữ tròn vành
Thơ đi dáng cứ chông chênh giữa đời

Thôi, cho gió cuốn lên trời
Để làm chứng phút anh ngồi...
Vu vơ...