Xa lắc dấu chân xưa

Xa lắc dấu chân xưa
Xúc động vỡ, tràn con tim nhỏ. Nước mắt thầy dâng, quyện ướt bờ mi. Hà đấy ư? Rồi Khuyên và Hùng nữa Em đứng trước nhà, thầy bỡ ngỡ, trong mơ? Nửa cuộc đời, thời gian trôi nghiến ngấu!

(Ảnh: Xuân Thi)

XA LẮC DẤU CHÂN XƯA

(tặng thầy Xuân Thi và trò Khuyên, Hùng, Hà)

 

Xúc động vỡ, 

tràn con tim nhỏ.

Nước mắt thầy dâng, quyện ướt bờ mi.

Hà đấy ư? Rồi Khuyên và Hùng nữa

Em đứng trước nhà, thầy bỡ ngỡ, trong mơ?

 

Nửa cuộc đời,

thời gian trôi nghiến ngấu!

Ngoảnh lại nhìn, 

xa lắc dấu chân xưa ...

Và trưa nay, nắng hiền, không vội vã

Gặp lại thầy, 

năm tháng một đường cong!

 

Thầy vẫn thế, giọng vang, cười sang sảng,

Hồ hởi ôm trò, tay quàng trĩu bờ vai.

Em nén khóc, 

chuyện dài như sóng biển.

Thầy vui mừng, 

lưu luyến suốt đêm thâu.

 

Làm nhà giáo vốn giàu sang vô tận,

Tình thầy trò chất ngất, 

đố ai đong?

 

14.11.2023

Phương Thủy Nguyễn