Mùa hoa cải, Hà Nội và tôi
- Thứ năm - 22/09/2022 11:37
- |In ra
- |Đóng cửa sổ này
(Ảnh: Đặng Văn Tôn)
CÂU CHUYỆN NHẠC SĨ: MÙA HOA CẢI, HÀ NỘI VÀ TÔI (LÊ VINH)
Với Lê Vinh, cũng có khá nhiều bài hát nhưng người ta nhớ đến anh nhiều nhất ở hai bài hát này. Với mùa hoa cải lời bài hát được phổ gần như đầy đủ toàn bộ bài thơ cùng tên của nhà thơ Nghiêm Thị Hằng. Đó là một bản tình ca ngọt ngào của thời chống Mỹ.
Mở đầu bài hát thật giản dị và trong sáng:
”Có một mùa hoa cải
Nở vàng trên bến sông
Ɛm đang thì con gái
Đợi anh chưa lấу chồng”
Họ gặp nhau trong một ngày nắng đẹp bên sông, những ngày cuối đông:
“Ϲó một mùa hoa cải
Ɲắng vàng trong mê mải
Ϲầm taу em bối rối
Anh nói lời уêu thương
Anh nói rồi anh đi
Ϲhiến tranh không ước hẹn
Ѕợ làm con bướm trắng
Thẫn thờ chiều ven sông”
Và rồi người lính trẻ kia mãi mãi không trở về còn người con gái vẫn đợi chờ trong khắc khoải, cho tới một ngày người con gái ấy dẫu sang ngang rồi nhưng tình yêu của cô dành cho chàng trai vẫn vẹn nguyên rực cháy nồng nàn như cải vàng rực nắng trong ngày đông hôm nào:
“Thế rồi thế rồi em
Ɓao mùa vàng rực nắng
Đợi anh mặc hoa trôi
Đợi anh trong khắc khoải
Thư đi không trả lời
Thế rồi thế rồi thôi
Ɓuồn thương hoa héo hắt
Ai cũng bảo phải quên
Ɛm đành bước sang ngang
Gửi mùa xuân ở lại
Gửi con tim cháу mãi
Ϲho người tình chờ mong
Ϲó một mùa hoa cải
Ϲhia taу bởi chiến tranh
Ɛm đã chờ đợi anh
Sao anh mãi không về”
Lời trách của người thiếu nữ với chàng trai thật dễ thương và cao thượng bởi Nàng hiểu đó là do ngăn cách của chiến tranh bởi chàng trai trước khi trở về thì phải làm tròn trách nhiệm với quê hương với Tổ Quốc. Sự hy sinh lặng lẽ của những người phụ nữ và tất nhiên cả những người thanh niên trên đất nước này thật cao cả và vô tận. Một bản tình ca một bản hùng ca dù chẳng hề có tiếng bom rơi đạn nổ!
Với bài hát HÀ NỘI VÀ TÔI
Bài hát này cũng lại có một sự nhầm lẫn nữa. Trên rất nhiều bản thu âm hay MV hay MP3 vẫn thấy ghi là lời thơ của Hoàng Phủ Ngọc Tường nhưng thật ra bài này NS Lê Vinh viết toàn bộ cả phần nhạc và lời. Nhà thơ Hoàng Phủ Ngọc Tường sinh ra ở Huế nào có sinh ra ở Hà Nội nhỉ. Và tới nay cũng chẳng thấy NS đính chính hay phản hồi. Các sheet nhạc đều ghi nhạc và lời của Lê Vĩnh kia mà.
Cũng bắt đầu thật giản dị và mộc mạc như lối viết như con người của anh:
“Nơi tôi sinh Hà Nội
Ngày tôi sinh một ngày bỏng cháy.
Ngõ nhỏ phố nhỏ nhà tôi ở đó.
Đêm lặng nghe trong gió tiếng sông Hồng thở than.
Những ngày tôi lang thang
Tôi mới hiểu tâm hồn người Hà Nội.
Mộc mạc thôi mà sao tôi bồi hồi.
Mộc mạc thôi mà bâng khuâng nhớ mãi”
Vâng lời bài hát thật mộc mạc giản dị nhưng khó quên và không thể nào quên:
“Tuổi thơ đã đi qua không trở lại.
Cháy hết mình cánh phượng nhẹ nhàng rơi”
Ai cũng có quê hương, có nơi chôn rau cắt rốn của riêng mình để rồi khi chia xa lại thấy tiếc nuối cái thời học trò ngắm những cánh Phượng đỏ Hồng rơi rơi bay theo chiều gió:
“Hà Nội ơi Hà Nội ơi
Cái ngày tôi chia xa Hà Nội
Giờ ra đi mới thấy lòng tiếc nuối.
Những kỷ niệm một thời nông nổi.
Cứ thôi thúc hoài khắc khoải nơi trái tim”
Khắc khoải gì, của những lứa trai tuổi đôi mươi xếp bút nghiên lên đường cứu nước. Hối tiếc gì khi tình yêu đầu đời cùng những kỷ niệm của tuổi học trò bên cổng trường thắm màu hoa Phượng. Và dẫu chia xa thì tình yêu ấy, màu hoa ấy cũng không hề phai nhạt:
“Hà Nội ơi Hà Nội ơi
Khát vọng trong tôi tình yêu trong tôi
Thời gian có bao giờ phôi phai
Như nước Hồ Gươm xanh vời vợi
Như hương hoa sữa nồng nàn đắm đuối
Bước chân tôi qua bao nẻo đường
Vẫn mong một ngày trở về quê hương”
Chỉ với bài hát này đủ thấy độ chín và tài năng của tác giả. Dẫu không phải người Hà Nội nhưng bất kỳ người Việt Nam nào cũng sẽ thấy hào hùng về một Việt Nam yêu chuộng hoà bình, thấy hồ Gươm xanh, thấy hương hoa sữa mùa thu thật ấm áp ngọt ngào của thủ đô Hà Nội, trái tim của đất nước và dân tộc.
Vâng. Hai bài hát xuất sắc của tác giả viết đã lâu, đã lưu truyền qua bao thế hệ và sẽ sống mãi cùng năm tháng.
Gã chỉ là kẻ ngoại đạo, không phô trương, không dám bàn sâu về phong cách, về âm hưởng về tiết tấu và giai điệu nhưng chỉ có một điều cần khẳng định, cái gì của La Mã thì sẽ trở về La Mã. Sự nhầm lẫn sẽ được đính chính lại như điểm tô thêm, làm sáng thêm nét đẹp của tác phẩm, nổi lên nhân cách cho tác giả mà thôi.
Vâng, cuộc đời mỗi người đâu có cần gì nhiều xa hoa phù phiếm, chỉ là một cánh đồng hoa cải chỉ là một cái ngõ nhỏ nằm trong con phố nhỏ. Đơn giản là thế thôi nhưng những người hát người nghe sẽ nhớ mãi và mãi mãi biết ơn và trân trọng tác giả. Cuộc đời này vốn công bằng mà.
Bài viết đã hoàn thành, …Choàng kín chăn trong cái rét tái tê, sau khi tự thưởng cho mình một bát phở Thịnh trên đường Lý Bôn:
“… Hà Nội ơi, Hà Nội ơi. Cái ngày tôi chia xa Hà Nội…”
Trời mưa !
Rồi lẩm bẩm:
“Ngõ nhỏ phố nhỏ nhà tôi ở đó.
Trong giấc mơ tôi vẫn thầm mơ.
Trong giấc mơ tôi vẫn thầm mơ…ơ ..ơ…!”
Âm hưởng kéo dài kết thúc bài hát của ca sĩ có cường độ lớn hơn làm gã bừng tỉnh.
Dụi dụi mắt gã choàng tỉnh!
Nào có Hà Nội nào có đường Lý Bôn nào đâu. Tất cả chỉ là căn phòng bừa bộn của gã.
Ừ nhỉ. Ra là gã ngủ mơ…
Trời Nha Trang mùa này vẫn đang vần vũ mưa.