Sáo nghệ

Sáo nghệ
Có người cho Cò Bé một con sáo nghệ non. Nó bấy quá hình dung oặt ẹo. Phải gỡ mỏ cho thức ăn vào họng rồi đổ từng thìa nước cho trôi xuống. Cứ thế rồi nó cũng hồi tỉnh dần đi lại được.

(Ảnh: St)


Sáo nghệ

(Nguyễn Linh Khiếu)

 

Có người cho Cò Bé một con sáo nghệ non. Nó bấy quá hình dung oặt ẹo. Phải gỡ mỏ cho thức ăn vào họng rồi đổ từng thìa nước cho trôi xuống. Cứ thế rồi nó cũng hồi tỉnh dần đi lại được.

Sáo nghệ rất ít lời. Nó thường nhũng nhẵng đi theo Cò Bé nhưng không kêu đòi ăn. Khi cả nhà ăn cơm. Sao nghệ quanh quẩn bên mâm cơm vươn cổ đuổi ruồi. Không bao giờ dám thò mỏ lấy thức ăn ở mâm. Ai cho gì nó đều nhặt nhạnh ăn hết. Ăn xong lại vươn cổ đuổi ruồi. Sáo nghệ rất thích món ớt chỉ thiên và chỉ uống nước ở giếng nhà.

Sáo nghệ màu vàng ươm như nghệ tươi đẹp lạ lùng. Nó thoăn thoắt đi lại quanh sân. Dáng vẻ lẹ làng thanh thoát mạnh mẽ rõ ra dáng vóc quân tử. Quê Cò Bé chỉ có sao đen không có sao nghệ. Nghe nói sáo nghệ sống ở miền trong xa lắm. 

Sáo nghệ đôi khi bay ra đồng kiếm ăn. Ngoài đó nó không có bạn nên kiếm ăn xong là bay về ngay. Nó quanh quẩn đậu trên cây xoan cây thị vườn nhà và hót. Tiếng sáo nghệ trong vắt ngân nga vang vọng lanh lảnh như chuông ai nghe cũng thích. Ai cũng bảo đó là loài chim quý. Ở̉ quê không có con chim nào đẹp và hót hay như thế.

Một buổi sáng Cò Bé đang thái rau lợn ở góc sân. Sáo nghệ líu lo trên cành xoan bên chái nhà. Bỗng nghe tiếng “bụp” ngoài ngõ. Rồi sáo nghệ rơi bịch xuống sân. Nó ngoái cổ nhìn Cò Bé. Chân và cánh giãy giụa trong vũng máu. Cò Bé chạy đến nâng sáo nghệ lên. Thân nó đầm đìa máu mắt mở to cầu cứu.

Đúng lúc ấy chú Hống chạy vào sừng sộ giằng sáo nghệ từ tay Cò Bé. Nách chú cắp một khẩu súng. Cò Bé òa khóc. Chú cầm khẩu súng chĩa vào Cò Bé dọa bắn. Rồi chú đắc chí xách sáo nghệ đi ra ngõ.

Cò Bé biết chú Hống con ông Hách mới đi Tây về. Chú mang về nhiều của và một một khẩu súng. Suốt ngày chú lùng sục khắp làng trên xóm dưới săn bắn chim cò. Từ ngày chú về làng vắng dần tiếng chim. 
 

11. 6. 2018