Tình nhi nữ
- Thứ bảy - 28/03/2020 21:59
- |In ra
- |Đóng cửa sổ này
Đôi uyên ương cùng đậu, đôi bướm cùng bay
Khắp vườn, xuân sắc khiến người say đắm
Lén lút hỏi thánh tăng
Nữ nhi có đẹp hay không? Nữ nhi có đẹp hay không?
Kể làm gì vương quyền phú quý
Ngại làm chi giới luật thanh quy
Chỉ muốn trời đất lâu dài
Được cùng với người trong lòng ta mãi sát bên nhau
Yêu thương chàng, yêu thương chàng
Muốn kiếp này luôn được ở bên nhau.
Đó chính là lời thơ của bài hát Tình Nhi Nữ trong phim Tây Du Ký. Lời hát này là lời ngỏ ý chân thành đến si mê của Nữ Vương dành cho Trần Huyền Trang (Đường Tăng) khi vị sư trẻ tuổi này ghé qua Tây Lương Quốc. Nữ Vương đã yêu nhà sư trẻ ngay từ cái nhìn đầu tiên, và, trớ trêu thay, Trần Huyền Trang cũng cảm thấy xao động bởi vẻ đẹp ngất ngây và tình yêu chân thành mà Nữ Vương dành cho chàng. Tình yêu của Vương Nữ thật là ngọt ngào và trong trắng, nó làm cho nàng chợt quên đi mình đang là người quản cai xứ Tây Lương, còn Huyền Trang là một người tu hành xuất gia đang trên đường đi thỉnh kinh. Vậy nên nàng mới trùng trình chưa đóng dấu thông quan cho Huyền Trang, thay vì đó nàng mời thầy trò vào nghỉ trong Ngự Hoa Viên.
Ngự Hoa Viên là nơi thật bình yên và quyến rũ. Đã đặt chân đến đây thì người đời ai cũng chẳng muốn ra. Ngày ngày Nữ Vương lại cùng Huyền Trang đi dạo Hoa Viên, ngắm đàn bướm dập dìu bên giàn hoa, nghe đôi chim uyên ương hót líu lo trên cành, xem đàn cá lững lờ đớp mồi dưới làn nước hồ trong. Trời mây, cây cỏ, phong cảnh con người thật là đắm say. Rồi một ngày Nữ Vương ướm mời Huyền Trang ở lại Tây Lương, nhường ngôi báu cho chàng còn mình chỉ làm Hoàng Hậu. Lại nói cho ba đồ đệ tiếp tục trảy kinh, lấy được kinh về còn có trọng thưởng. Nữ Vương ướm hỏi: “Tại sao trên thế gian này vẫn còn có một cô nam và một quả nữ như chúng ta? Tại sao chúng ta lại không thể thành đôi được?”
Lời của Nữ Vương Tây Lương nói nghe thật thấu tình đạt nghĩa. Quả là công tư trọn vẹn đôi đường! Mối lương duyên này quả là thiên thành mà cơ hội này nghìn năm chỉ may ra có một! Việc trảy kinh của Đường Tam Tạng xem như đã đến hồi kết tốt đẹp. Người ta tu cả mấy đời cũng chỉ là để có được phúc phần này mà thôi. Ngôi cao quyền quý, người đẹp kề bên yêu thương say đắm, phúc lộc dồi dào biết bao nhiêu mà kể, mà đường kinh sách lại vẹn toàn. Từ thuở xuất gia, Đường Tăng đã trải qua bao nhiêu kiếp nạn, gặp biết bao nhiêu yêu quái ranh ma quỷ quyệt, giờ mới gặp được một người con gái bằng xương bằng thịt, yêu thương đằm thắm, sao có thể gọi là kiếp nạn được?
Ấy vậy mà Đường Tam Tạng lại trả lời rằng: “Bần tăng xuất gia tu hành khổ luyện chính là để cứu sống chúng sinh khổ hạnh, để thế giới này không còn chuyện chém giết, can qua, để nhân gian không còn thù oán.” và một mực xin đi tiếp. Vậy là rõ rồi, Đường Tăng là bậc cao nhân khổ luyện, người nhìn ra được rằng tất cả những cám dỗ này chính là cạm bẫy ái tình mà thật hiếm người thoát khỏi. Cái nghiệp của người tu luyện nằm trong ba chữ tham, sân, si, thì trong kiếp nạn này đã có tới hai. Sự sáng suốt làm nên vị sư xuất chúng chính là ở chỗ người đã nhận thấy mình đang đứng trước một sự lựa chọn vô cùng khó khăn, đó là “Yêu một người hay yêu cả chúng sinh?” Ở lại Tây Lương là việc làm quá dễ nhưng đó chỉ là tâm ích kỷ của một con người, còn việc đi lấy kinh về làm sáng tỏ cõi nhân gian cho thiên quốc là một đạo nghĩa cao cả, mà không phải ai cũng làm được.
Phàm là người dương thế ai ai cũng phải trải qua những thử thách như thế này trên con đường tìm về hạnh phúc. Ngày qua ngày, chúng ta phải đối mặt với các thử thách về danh, lợi, ái tình đan xen chồng chéo lẫn nhau, lại được ngụy trang bằng các lời nói mỹ miều bay bổng nghe thật hợp tình hợp lý. Cái khác của người chân tu chính là dùng chính niệm để soi mình, biết được chân tướng của sự việc, từ đó mà dũng mãnh tinh tấn vững bước trên con đường đã chọn. Thật may mắn cho thiên hạ đã có những bậc chân tu như Đường Tam Tạng, có thể quên đi bản thân mình quyết độ kỷ độ nhân.
24/3/2020
Tuấn Khanh