- Tác giả - Tác phẩm
ĐẶNG THẾ TRUYỀN
Thứ năm - 23/07/2020 16:58
Tiến sĩ Đặng Thế Truyền, sinh tại xã Xuân Thành, huyện Xuân Trường, Nam Định. Chuyên ngành kinh tế và quản trị nhà nước. Tốt nghiệp trường Đại học Sư phạm Ngoại ngữ. (Cử nhân - 1971); Đại học Quốc gia Australia - Australian National University (Cử nhân - 1978); Đại học Harvard, Hoa Kỳ - Harvard University (Thạc sĩ - MPA - 1993).Viện Kinh tế học Việt Nam (Tiến sĩ - 1997).
Hiện là hoạ sĩ tự học, chuyên vẽ phong cảnh, chất liệu sơn dầu, Acrylic trên toan.
Các tác phẩm chính:
- Một số tác phẩm vẽ phong cảnh bằng sơn dầu và acrylic trên toan: “Ao làng", “Đường về quê ngoại", “ Lối mòn", “Phượng tím", “Cánh buồm trắng", “Mưa giông", “Câu cá ao Thu", “Rừng ôn đới", “Liễu ven sông", “Chỉ có thuyền mới hiểu, Biển mênh mong dường nào", “Biển lặng", “Trở về nhà", “Đường về Sapa", ....
- Truyện ngắn: Chuyện tình thời bom đạn (2015)
CÁC TÁC PHẨM CỦA TÁC GIẢ:
Thương mùa lá rụng - Bùi Đại Dũng - Thúy Trần - Nhà Búp
“Tránh đừng động vào cây mùa lá rụng”, Ai đi ngang xin đừng làm xáo động, Dòng suy tư của một người lặng lẽ, Như lang thang cô độc giữa muôn người.
Nụ hôn mùa thu - Bùi Thanh Huyền - Thúy Trần - Nhà Búp
Chiều vút cong một dáng vươn lên, Chiều cúi xuống, dịu dàng, gần mãi, Chiều đẫm ướt cơn mưa hoa dại Run run trong chiều Nụ hôn đầu tiên.
Đừng vội lãng quên - Nguyễn Trường Giang - Thúy Trần
Tuổi hai mươi tôi gửi nơi em Ước vọng lấp bể Đông đầy sóng Háo hức đi tìm đích sống Tôi bỏ lại phía sau dang dở chuyện riêng mình. Năm tháng vơi dần... Đời tôi vẫn lênh đênh Bước chân lạc qua nhiều miền đất lạ
Dì ơi! Phạm Hồng Oanh - Thúy Trần
Ở cách quê chẳng quá dài Mỗi năm cũng độ một hai lần về Cỏ xanh mướt dải bờ đê Mà bước chân đã lạc về xa xăm. Tin dì đau đã nhiều năm
Biển đêm - Nguyễn Thị Toán - Thúy Trần
Đã lâu rồi em về lại biển đêm Trăng cô lẻ nơi cuối trời lặng lẽ… Sóng nhớ ai mà cồn cào đến thế Cứ xô bờ dào dạt mãi không nguôi Ngủ ngoan nào, ơi con sóng đầy vơi Ngủ ngoan nào vầng trăng xanh vời vợi
Ru lòng - Nguyễn Hoàng Lâm - Thúy Trần
Cười lên! Buồn cũng sẽ qua Bao nhiêu thù ghét, xót xa cũng mờ... Giọt chiều thả xuống mộng mơ Một làn gió mỏng hững hờ mây bay Cho tan hiu quạnh đời này
Một góc ngày về
Đông chưa non mà thu đã vội già Tà áo dài níu heo may ở lại Lũ trẻ xưa giờ khói sương hoang hoải Xoè tay đếm ngày tụ hội quê hương. Mong nhớ, nghẹn ngào, tiếc nuối, luyến thương