- Tản Văn

Người tử tế và ái ngữ
Nhiều người nhầm lẫn rằng “ái ngữ” là lời giả dối, thực ra ÁI NGỮ là: Lời chân thành của trái tim Lời trách nhiệm của phẩm chất, nhân cách Lời thông minh của trí tuệ ÁI NGỮ là lời văn minh của người có nền tảng văn hoá vững vàng - NGƯỜI TỬ TẾ.


Mùa Covid
Một buổi chiều cuối tháng Tám, tôi trở về căn nhà cũ bên kia sông để lấy vài tài liệu chuẩn bị cho năm học mới. Chuyến đi ngắn thôi, nhưng lại khiến tôi muốn nán lại lâu hơn — như thể lòng mình cần được hong nắng, được thở cùng nhịp với đất trời xưa cũ.


Lần bị đuổi học đầu tiên
Hắn là kẻ ít học nhất so với bọn bạn học lớp 10 cùng trang lứa với hắn. Bằng chứng là, mọi người đi học từ đầu tháng 9. Riêng hắn ngày đầu tiên đi học là những ngày cuối Đông.


Hương thơm tỏa ra từ gỗ quý
Hôm trước nói về Sự Tử Tế & Ái Ngữ, trong lòng cứ vang lên câu ca dao: “Chim khôn tiếng hót rảnh rang Người khôn ăn nói dịu dàng dễ nghe”. Cũng nhớ câu: “Lời nói không mất tiền mua Lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau”


Thu đấy hạ vẫn đây
Tôi đi dọc tháng Tám, nơi hạ và thu chen nhau trong từng góc nhỏ, mỗi con đường, mỗi vạt cỏ, mỗi chiếc cầu vắt ngang và mỗi làn gió thoảng. Non nước vẫn hữu tình, uy nghi tình tự. Núi vẫn xanh cây tươi thắm, đậm đà sức sống. Mặt nước vẫn lấp loáng bóng trời mây.


Sức mạnh của lời nói: tàn phá hay kiến tạo
Khi đưa ra lời dạy giao tiếp, các cụ xưa cũng đặc biệt lưu ý về sức tàn phá, huỷ diệt của ngôn từ. "Lời nói đọi máu" là một cụm từ đầy sức nặng, lột tả chân thực sự tàn khốc của những lời nói độc địa.


Thư gửi cha
Cha thương yêu của con! Cha à! Dạo này con thường hay mơ. Những giấc mơ không rõ hình, rõ tiếng… nhưng luôn có bóng dáng của cha, hiện về rất đỗi thân quen. Con nhớ những sáng sớm khi còn nhỏ, cha dậy đi làm thật sớm.
