
- Tản Văn

Tản mạn về tuổi già
Nhà thơ Dylan Thomas đã viết rằng “người ta không nên nhẹ nhàng chìm vào giấc ngủ ngon, và rằng tuổi già có thể bừng cháy và hoành hành vào lúc cuối ngày”.
Hai ngôi nhà thân yêu của tôi
Sớm tinh mơ, khi đôi mắt vẫn còn lim dim buồn ngủ thì đôi tai đã nghe thấy tiếng chuông báo thức. Tôi vội ước thầm: “Giá mà hôm nay mới là chủ nhật…” Bầu trời ngoài cửa sổ như bật cười, khẽ thì thầm bằng thứ giọng chỉ mình tôi nghe thấy: “Ừ, hôm nay mới là chủ nhật đấy, ngủ tiếp đi em.”
Mổ lợn
Ông Chìa răng vổ dòng dõi mổ lợn. Vào bộ đội sẵn nghề gia truyền ông xung phong giết lợn mổ gà cho đơn vị. Được chỉ huy tín nhiệm. Ông được giao làm anh nuôi. Khi bị thương ông về quê lại đảm nhiệm mổ lợn cho xã.
Than hoa
Anh Hẻo đi chăm người ốm trên tỉnh đã vác về một bao tải than hoa. Than ấy anh mua ở chợ phố. Đúng vào dịp nhà có giỗ. Than hoa mang ra nướng cá nướng chả. Than chắc lửa đượm. Cá và chả vàng ươm thơm lừng. Ai cũng tấm tắc khen than thành phố.
Hà Nội đầu đông
Hà Nội những ngày đầu đông mang trong mình một vẻ đẹp dịu dàng và lặng lẽ, như một bản tình ca được dệt bằng sương, gió và ánh sáng. Buổi sáng thức dậy, ta thấy một lớp sương mỏng manh phủ lên từng mái ngói, từng nhành cây, từng con phố nhỏ.
Chết vật vì thèm
Chết vật vì thèm! Tôi thèm, chẳng hiểu vì sao lại thèm. Bạn hãy tưởng tượng. Bạn cầm nó trong tay. Bạn hãy vân vê nó, đến khi nó căng mọng, đỏ hồng. Bạn hãy há miệng, đút nó vào mồm, đừng sâu quá, mút mút nhẹ nhẹ.
Gốc đa
Buổi tối mùa hè nóng bức bọn trẻ kéo nhau ra gốc đa làng trên con đê biển. Cả lũ lớn bé cùng ngả lưng trên thảm cỏ miên hương xanh mướt. Mùi hoa cỏ nồng nàn ngào ngạt.



