- Tản Văn
"Tuổi theo mùa đi mãi..."
Thứ hai - 13/03/2023 12:49
(Ảnh: Trần Bảo Toàn)
"TUỔI THEO MÙA ĐI MÃI... "
(Phạm Hồng Oanh)
Cuối tháng mười, nắng vẫn vàng, gió se se lạnh, rồi hanh và khô ran rát... Buổi giao mùa thường bất chợt, thường vô lý và vô tình thế. Mùa mới đang về mà.
Mùa mới về, mình có gì mới theo không? Chẳng biết nữa, cũng chẳng cần biết, mà biết cũng chẳng để làm gì!
Chợt hứng lên thì ới nhau đi đâu đó, ngồi đâu đó,bịa ra một lí do nào đó để được vui với nhau. Nhạt nhẽo hơn thì ngồi ngắm mấy bức ảnh vừa được bạn chụp gửi cho, rồi cười khùng khục vì dùng app quá liều. Biết là ảo mà vẫn thích, vẫn ngắm, vẫn khoe phây.
Giở lại album cũ, vớ được dăm ba cái ảnh cũ, vừa ngô nghê, vừa thộn, vẫn chụp choẹt lại, rồi ảo tưởng như vừa khai quật được cái gì quý giá lắm. Giở hơi quá rồi mà có nghĩ là mình dở hơi đâu!
Hóng chuyện vừa xảy ra như là một thú vui hoang dã vậy. Hóng xong, đến chỗ khác chém gió như đúng rồi. Mà hình như bây giờ người ta không gọi là chém gió nữa, gọi là cưa bom. Cưa bom cho nổ tung toé. Điện thoại chợt réo có đi cưa bom không là kẹp ví vào nách, lên đường. Hớn hở như Thị Nở gặp đêm trăng, chạy tung tăng ra vườn chuối vậy.
Ngày chủ nhật, thấy mẹ chọn váy, con gái hỏi: Mẹ lại đi chơi à? Con muốn ăn món gì mẹ nấu mà khó thế. Lòng chợt chùng xuống. Có lỗi với các các con quá. Nhưng có những việc chỉ làm được vào ngày chủ nhật thôi, con ạ!
Cái mặt đã nhàu rồi nhưng vẫn vài tiếng một lần ngó gương, quệt thêm son phấn, vẫn váy xòe như ai. Đồng nghiệp trẻ bảo: cô chẳng chịu già. Chẳng qua là già và sợ xấu mới thế đấy, đám gái trẻ ạ.
Nghe lại bài hát cũ :Thời gian như ngọn gió, mùa đi cùng tháng năm, tuổi theo mùa đi mãi... chợt ngẩn ngơ. Ừ, mùa đi, tuổi đi, trẻ trung cũng qua đi và ưu tư thì dồn lại.Có còn chăng là những hoài niệm chưa già!